Gọi Bố Là Anh - Trúc Diệp Nãi

Chương 63



– –

Mới đầu chỉ là fan lớn nào đó của Lâm Tử Tích cảm thán trên Weibo.

@XXX: Bỗng dưng chợt nhớ, năm ngoái ở đêm từ thiện minh tinh Bác Thâm, người đấu giá thắng cái khuyên tai mà Tử Tích quyên tặng chính là ông chủ Cố. Sau đó Tử Tích bị thương, fandom nhà mình cũng không quan tâm chuyện đêm từ thiện nữa. Bây giờ nhìn lại, e là sau này tụi mình cũng không còn tư cách nói mấy câu như “Chúng ta là hậu thuẫn kiên cố nhất của anh” nhỉ? [Quỳ]

Cái bài này nhanh chóng đánh lên gợn sóng trong fandom, cái gì mà “Giá cả chiếc khuyên tai đặt làm của Tử Tích hẳn không quá 500 000, ông chủ Cố dùng 2 triệu giành được… Chúng ta không hậu thuẫn nổi không hậu thuẫn nổi [Quỳ]”, “Có phải mai mốt mỗi khi nhà ta đi tiếp ứng thì có thể tìm ông chủ Cố chi trả hay không [Đầu chó]”, “Tử Tích và ông chủ Cố là người một nhà, chúng ta và Tử Tích là người một nhà, làm tròn từ bốn lên năm thì chúng ta đều là người nhà họ Cố đó bà con [Nhà ngươi nghĩ đẹp lắm. jpg]”… Chỉ mới nửa ngày, cái bài này đã được share hơn 10 000 lần.

Hơn nữa, sau một đợt gia nhập ké fame của mấy phe chuyên tung tin, bây giờ giống như toàn thế giới đều biết hai người Cố Lâm không chỉ là người nhà (thật thật giả giả), mà Cố Trạch Thành còn ngầm đặc biệt yêu thương Lâm Tử Tích nữa.

Còn ở trong một diễn đàn nho nhỏ nào đó thì có người post bài —— “Chứng cứ xác thực trị giá 2 triệu, tôi cảm thấy lúc này mình thật sự đã tìm ra sự thật”.

Với cái tiêu đề không đầu không đuôi như thế, nội dung của chủ thớt cũng chỉ có một câu “Đây là một viên kẹo chanh”.

Nhưng cái bài viết ấy phảng phất mùi ám hiệu nhắc nhở triệu tập bí mật, rất nhanh, đồng râm từ bốn phương tám hướng chạy đến điểm hẹn reply gần cả trăm lầu.

Lầu 1: “Mị đây cũng… lần đầu tiên ăn kẹo đến chua lòm chua loét _з” ∠)_”

Lầu 3: “Me too, từ hồi mùng một Weibo tui đã đu cặp này, không ngờ sau đó lại ôm được cục kẹo to đùng như vậy.”

Lầu 10: “Cái tình yêu đáng chết ấy của lão đại có vị chanh tụi bây ơi.”

Lầu 25: “Lão đại giới kinh doanh x đại minh tinh, còn là nhan sắc thần thánh cả đôi, Mị tưởng chuyện này chỉ có thể có trong tiểu thuyết thôi chứ. Mị tuyên bố, Cố Tích khóa*!”

*Khóa lại, chia rẽ không được. Dùng để nói quan hệ của hai người rất thân mật, rất kiên cố.

Lầu 58: “Cái tấm ảnh hai người họ ở sân bay cùng chung khung hình ấy, mấy ngày nay tui đã liếm không dưới mười lần rồi đấy, quỳ cầu ảnh chung khung hình HD~ QAQ”

Lầu 59: “Ké +1”

Lầu 60: “+2”

Lầu 90: “+ số thẻ căn cước”

Lầu 92: “Năm ngoái tôi ở đêm từ thiện Bác Thâm, có thể là người đầu tiên nhập cổ phần trên toàn thế giới.”

Lầu 92 nhập “cổ phần Cố Tích” còn sớm hơn cả hai người Cố Lâm, cô này không chỉ nói không, mà còn để tấm hình. Đó là ảnh Cố Trạch Thành chụp chung với Lâm Tử Tích sau khi đấu thắng được khuyên tai của hắn tại đêm từ thiện Bác Thâm, trong ảnh, rõ ràng Lâm Tử Tích còn nghiêng người qua thì thầm gì đó bên tai anh.

Vì thế cái bài viết này bùng nổ rồi, chưa đầy một tiếng đồng hồ đã có hơn cả ngàn bình luận, bên trong không phải “Á á á”, “Héo úa”, “Cầu nhiều hơn” thì chính là các đại văn hào sôi nổi múa lụa ngay tại chỗ, lái xe, góp một viên gạch cho nghiệp lớn couple “Cố Tích”.

Đương nhiên, trong bầu không khí nói cười vui vẻ này, vẫn có nốt nhạc không hài hòa trộn lẫn, như: “Hẳn là Cố Trạch Thành muốn làm từ thiện thôi, chụp cái gì mà không phải chụp, mấy má đừng nghĩ nhiều quá”, “Nghe nói hai người họ là bà con xa, hiện tại ông chủ Cố vẫn chưa có con, đối xử tốt với sấp nhỏ cũng chả có gì lạ”…

Thậm chí còn có người bình luận: “Mình nghe chú mình nói bạn ổng hỏi bạn thân của tổng giám đốc Cố, Lâm Tử Tích chính là cháu ruột của Cố Trạch Thành, giữa hai người họ chỉ là tình thân đơn thuần. Tản đi, tản đi.”

Sau đó, lầu 1347 này đã bị mấy người bình luận sau xỉa cho lát mặt.

Lầu 1352: “”Lâm” Tử Tích là “cháu ruột” của “Cố” Trạch Thành? Lầu 1347, thím xác định thím phân biệt rõ ràng quan hệ vai vế của họ hàng thân thuộc sao?!”

Lầu 1365: “Chú bạn nói bạn ổng hỏi bạn thân của tổng giám đốc Cố? Hàng xóm tôi còn nói anh em của cậu ta hỏi trợ lý của Lâm Tử Tích, tin chắc quan hệ giữa hai người họ là tình nhân đấy! “Đảng Chú ruột” đi ngủ đi.”

Lầu 1393: “Lầu 1347 và mấy vị lầu trên nữa đều là fan của “couple quốc dân nào đó được công ty chính thức xác nhận” nhỉ? Tôi cầu xin fan chính phủ* các bạn giơ cao đánh khẽ thả cho những kẻ yêu thích dân gian chúng tôi một con đường sống đi [Đầu chó bằng tay]*”

*Quan phương có thể dịch là “chính thức” hoặc “chính phủ”, câu trước và câu sau của người này đều có dùng đến chữ “quan phương”, nghĩa đen thì giống nhau nhưng nghĩa bóng thì khác nhau. Tui nghĩ ở đây thím này đang chơi chữ, vì đoạn tiếp theo có chữ “dân gian”.

**Mai mốt mấy cô đọc comment mà thấy đứa nào để cái hình con này thì biết là nó đang nói móc nhé. Còn thím 1393 trong truyện do làm biếng post hình quá nên đánh chữ “Đầu chó bằng tay” trong ngoặc vuông thôi. Thím này thâm nho quá nên tui giải thích hơi dài =))

Lầu 1398: “Xin mọi người hãy khắc chế, gặp đâm xuồng bể xin hãy tự động bỏ qua, đừng giám định thuộc tính, cũng đừng đánh nhau. Chúng ta tự chơi tự sướng, đú nhau với đồng râm thôi.”

Mà đối với lầu 1347 – con người thật sự nghe được “chân tướng” của Kiều Vệ Đông mà nói, việc khó tiếp thu nhất không phải mấy fan “chuyên tấn công chỗ hiểm quân địch” này cấu xé mình, mà là.

Lầu 1359: “Chú cháu?! [Đột nhiên hưng phấn.jpg]”

Lầu 1371: “Chú cháu?! [Vậy chẳng phải càng tọet dời hơn sao.jpg]”

Lầu 1387: “Chú cháu?! [Nụ cười dần dần biến thái.jpg]”

Lầu 1403: “Chú cháu?! [Nội tâm Mị không hề dao động, thậm chí còn muốn cười.jpg]”

Vì thế, lầu 1347 quăng xuống một câu “Đầu óc tụi mày thật dơ dáy!” Rồi giận dữ ra khỏi bài viết, để lại một đám fan Cố Tích “dơ dáy” hưng phấn lái chiếc xe mới.

Dưới tiếng nổ vang của những cái mô-tơ này, “cổ phần Cố Tích” tăng vọt một đường, đội ngũ fan cũng không ngừng lớn mạnh. Tuy còn chưa đủ để lay động địa vị bá chủ của couple Liên Tích, nhưng trên các trang web cũng dần xuất hiện bóng dáng bọn họ, ngay cả quản lý bộ phận PR của Cố thị cũng bóng gió dò hỏi chủ tịch xem có muốn khống chế một chút hay không.

“Thôi. Đó cũng chỉ là trò trẻ con tự tiêu khiển của mấy cô bé có sở thích đặc biệt, dù sao cũng không ảnh hưởng đến toàn cục, không cần phải lãng phí tài nguyên công ty đi xử lý, trước hết cứ quan sát đi.” Ông chủ Cố vô cùng rộng lượng nói.

…………

Đối với “trò trẻ con” của fan Liên Tích, ngài cũng không phải là cái thái độ này đâu nhỉ?! Nếu Lâm Tử Tích nghe được cuộc đối thoại ấy của ba hắn và quản lý bộ phận PR, không chừng đã rủa như thế rồi.

Cơ mà diễn viên Lâm không hề biết đến phương pháp xử lý “trúng ý ta thì sống” của Cố Trạch Thành, mà hiện tại hắn cũng thực sự không có tâm tình đi rủa ai.

Nguyên nhân rất đơn giản.

Lúc suất diễn của Lâm Tử Tích ở đoàn phim Đội Cứu Viện Hải Ngạn sắp kết thúc, nhà làm phim bỗng nhiên hưng phấn tuyên bố một tin tức với mọi người ——

“Tô Ứng Thu muốn chế tác phối nhạc cho phim của chúng ta! Hiện nay Tô Ứng Thu là nhạc sĩ nổi danh trên trường quốc tế, lúc trước phối nhạc cho phim điện ảnh còn ẵm giải lớn. Vốn dĩ chúng ta định tìm người chế tác âm nhạc trong nước phối nhạc cho, rồi chọn một ca khúc trên thị trường mà mua bản quyền, không ngờ bên phía Tô Ứng Thu chẳng những chủ động tiếp xúc chúng ta, mà giá cả… cũng có thể gọi là “giá hữu nghị” với quan hệ vô cùng vững chắc. Mặt khác, Tô Ứng Thu bảo muốn đến thăm phim trường để tìm linh cảm, hiện đã xuất phát từ châu O, chắc ngày mai là có thể tới đoàn phim rồi đó.”

Lúc nhà làm phim tăng mạnh ngữ khí nói “giá hữu nghị”, là cười nói riêng với Lâm Tử Tích.

Nhưng mà con người hoàn toàn không quen biết với đại nghệ thuật gia họ Tô, ngay cả một xu tiền hữu nghị cũng không có là diễn viên Lâm căn bản chẳng chú ý tới ám chỉ của người nọ.

Hiện tại trong lòng Lâm Tử Tích chỉ tràn ngập một suy nghĩ: Từ châu O tới, họ Tô, nhạc sĩ người Hoa…

Mẹ nó, sẽ không phải là mối tình đầu của daddy chứ?! 


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.