– –
Hôm nay, các nhân viên công tác tạp chí Fashion Icon phụ trách tiến hành phỏng vấn và chụp ảnh bìa đã trải qua một ngày rất chi là huyền diệu.
Nếu nói vụ bên phía nam diễn viên trẻ thương mại Lâm Tử Tích tới sát giờ mới quyết định dời buổi chụp ảnh sang buổi chiều, mà vị tổng biên tập họ Thôi cực kỳ lịch (khắt) sự (khe) của họ lại không phát khùng, có thể giải thích là do tên gay lọ ấy bị sắc đẹp mê hoặc cho nên khoan dung bất ngờ; còn vụ địa điểm chụp ảnh bìa tạp chí của bọn họ tự dưng được đổi từ cái biệt thự thuê 10 000 tệ/ngày thành khách sạn Hán Đường Giai Vận mới mở cực kỳ xa xỉ ở thành phố B, còn là căn phòng tổng thống duy nhất tuyệt đỉnh xa hoa của Hán Đường Giai Vận, có thể giải thích là do minh tinh đang hot tiền nhiều nên không ngại trả 99 000* tệ/đêm; thậm chí ngay cả vụ chuyên viên trang điểm hạng nhất cả nước là Hạng Vân Phi vốn đang nghỉ phép không làm việc, nay cũng cố ý bay từ nơi khác qua, trang điểm cho Lâm Tử Tích xong trước giờ chụp ảnh tạp chí, cũng có thể giải thích thành người đại diện Trần Vân Vân lang bạt giới giải trí nhiều năm vận dụng quan hệ cá nhân mời người tới; như vậy…
*99 000 tệ là khoảng 327tr VN đó quý dị.
Ai có thể giải thích cho bọn họ biết, vì sao vị tổng giám đốc Cố – người khổng lồ trong giới kinh doanh – người sở hữu Hán Đường Giai Vận – người sáng lập kiêm chủ tịch hội đồng quản trị tập đoàn Cố thị – Cố Trạch Thành – sẽ ở hiện trường chụp ảnh quan sát công việc của họ từ đầu đến cuối vậy?!
À, nói đúng hơn thì… ông chủ Cố cũng không thể coi như là nhìn chằm chằm công việc của họ từ đầu đến cuối.
Bởi khi Cố Trạch Thành đề xuất ý kiến lần thứ n vì cảm thấy hiệu quả chụp ảnh quá giả tạo, vị lão đại này đã bị Lâm Tử Tích lễ phép mời ra ngoài “xử lý công việc”.
Nhưng vụ đấy mới chính là điểm huyền diệu nhất của nguyên ngày hôm nay đó!
Trong giới giải trí, từ các nam nữ diễn viên lớn có cấp độ quốc dân đến các ngôi sao nhỏ đứng hàng thứ mười tám mới chân ướt chân ráo, cào một phát là tróc ra một đống người dựa lưng vào kim chủ. Cơ mà bọn họ ai người ta cũng phân rõ ranh giới với đối phương khi ra ngoài sáng, cho dù bị chụp ba cái hình ảnh anh anh em em này nọ ở mấy bữa tiệc vô số lần, thì khi ra đường người ta cũng “Không thân”, “Không gặp nhiều”.
Còn cái loại công khai xuất hiện ở nơi đối phương làm việc như ông chủ Cố, không thể nói là trước đây chưa từng thấy, nhưng cũng là có thể đếm được trên đầu ngón tay.
Huống chi, tuy cả ngày nay Cố Trạch Thành và Lâm Tử Tích không có bất cứ hành động thân mật gì ở trước mặt bọn họ, nhưng chỉ dòm cảnh nhà nhiếp ảnh đại tài họ Trương – con người “cố chấp” “tính tình khó chịu” – bị góp ý đề xuất lung tung beng lên như vậy mà vẫn an tĩnh như một chú gà, còn cái vị diễn viên Lâm kia thì lại không chút khách khí đuổi ông chủ Cố đi khỏi đây…
Dẫu sao thì giới thời trang đều là những người nhạy bén, cho dù tình huống này nó huyền diệu như thế nhưng tất cả nhân viên Fashion Icon ở đây đều thể hiện sự chuyên nghiệp số zách, mặt không đổi sắc hoàn thành cả buổi chiều chụp ảnh phỏng vấn, sau đấy, nhắn tin điên cuồng trong group làm việc:
“Hai người này là quan hệ gì đó???” Đây là nhân viên ánh sáng.
“Ai biết, dù sao cũng không giống quan hệ tiền tài đơn thuần…” Đây là nhân viên phụ trách phỏng vấn.
“Thôi mấy người đừng có tào lao! Tử Tích nhà tôi không có thèm làm ba cái chuyện lùm xùm đó đâu, rõ ràng hai người chỉ là bạn tốt mà thôi!” Đây là nhân viên phụ trách trang phục đạo cụ —— Thân là fan của Lâm Tử Tích, hôm nay có mấy lần phối trang phục cho thần tượng, tay cô đều run như cầy sấy.
“Bạn tốt? Ha ha.” Đây là nhân viên chụp ảnh bao thầu từ đầu đến cuối – cựu fan của Lâm Tử Tích, gần đây mới trèo tường khỏi fandom, giờ thành fan Mộc Trọng Nhiên, chiến vô số trận với nhà Lâm Tử Tích.
“Đừng để ý tới quan hệ của người ta nữa, mấy người bớt nói lung tung ra ngoài đi, nếu luật sư của Ngôi Sao Giải Trí có gửi văn kiện thì cũng không nhằm nhò gì, cơ mà chọc tới Cố Trạch Thành thì phiền lớn à.” Cuộc tám đến đây là kết thúc, được nhân viên lên kế hoạch thực hiện chuyên đề giải quyết một cách dứt khoát.
Mà con người đang bị bọn họ thảo luận khí thế ngất trời là ông chủ Cố hiện tại đang trên đường ngồi xe ra sân bay, tấm tắc khen ngợi hết lời về sự thần kỳ của ma pháp đương đại – nghệ thuật trang điểm, “Chẳng biết cái cậu Hạng Vân Phi kia làm như thế nào, ấy vậy mà có thể che khuất hết tất cả các dấu hôn, mời cậu ta tới là đúng.”
“Trước tiên thoa hai lớp kem che khuyết điểm, rồi đánh thêm phấn nền, cuối cùng là dặm phấn phủ… nhỉ.” Con người lăn lộn ở giới giải trí cũng mấy năm là diễn viên Lâm nói một cách không chắc chắn.
“… Ờ, vậy thật đúng là rất lợi hại ha.” Người ba sống hơn 30 năm của Lâm Tử Tích lần đầu tiếp xúc với những từ ngữ ma pháp này, trầm mặc ba giây mới đáp.
Lâm Tử Tích quay đầu qua nhìn ông ba “Muggle*” của mình, giọng điệu vô cùng chắc chắn, “Đừng có giả bộ, daddy căn bản nghe không hiểu người ta nói cái gì.”
*Muggle là một từ được dùng trong bộ truyện Harry Potter của J. K. Rowling, dùng để chỉ người không có khả năng sử dụng pháp thuật và không được sinh ra trong thế giới phù thủy, hiện nay nó được dùng với nghĩa “người thiếu khả năng” – wikipedia. Trong trường hợp này có thể hiểu là “dốt đặc cán mai về giới giải trí và idol” đó.
Cố – Muggle – Trạch Thành dịu dàng nở nụ cười với thằng con bất hiếu dám vạch trần mình, sau đó chỉnh tấm chắn ngăn cách ghế lái phía trước và ghế ngồi phía sau thành chế độ mờ đục, bắt đầu đè người ra ghế hung hăng hôn hít, “giáo dục” con anh cái gì gọi là truyền thống đạo đức hiếu thuận.
Khi xe riêng đến bãi đỗ VIP của sân bay, con người bị “giáo dục” suốt cả đường đi là Lâm Tử Tích xuống xe, mặt mày vẫn còn nóng hổi, ngay cả bộ ngực chi chít dâu tây đã được tẩy sạch bằng “bột phấn ma pháp” cũng nhiều thêm một chỗ cần phải được “làm phép”.
Lâm Tử Tích kéo cái rương hành lý đi cách xa Cố Trạch Thành vài bước như đang trốn ai vậy, vẫy tay chào tạm biệt anh: “Tử Tích muốn đi gặp fan, lát nữa gặp lại trên máy bay nhé.”
Đúng vậy, kể từ khi nhận được tin tốt “anh cả trong các nghệ sĩ dưới trướng của mình đã làm hòa với lão đại kim chủ của cậu ta, sẽ không bị đối phương phong sát nữa”, cái con người đã khô héo hơn cả tháng nay là Trần Vân Vân bây giờ giống như được tiêm máu gà, chẳng những một hơi liên hệ ba công việc cho Lâm Tử Tích mà cả chuyện cho fan ra tiễn ở sân bay thành phố B và đón ở sân bay thành phố S, chị cũng đã sắp xếp hết rồi.
“Fan nhà cậu không thấy mặt mũi cậu cũng gần ba tháng, ngay cả cơ hội gặp cậu ở cự ly gần và ngắm cậu qua ảnh chụp cách cái màn hình, cậu cũng nhẫn tâm không cho sao?” Trần Vân Vân hỏi trong điện thoại.
Diễn viên Lâm xưa nay luôn mềm lòng với fan, dĩ nhiên không đành lòng.
Vì thế, người nào đó đi con đường bình thường lên máy bay lại được hơn trăm fan vây kín làm bạn như hàng vạn con sao bu lấy ông trăng, tiếng cười nói đông vui như ăn Tết sớm; còn vị nào đó rõ ràng đi con đường cao cấp lên máy bay nhưng dọc theo đường đi chỉ có nhân viên tiếp đãi khách VIP đồng hành, không khí trầm buồn như người già neo đơn cần được quan tâm yêu thương nhiều hơn trong dịp Tết.
Càng quá đáng chính là, vị khách quý neo đơn nào đó lên máy bay ngồi xuống ở khoang hạng nhất xong, còn chính tai nghe được toàn bộ tổ tiếp viên nhao nhao nhảy nhót vì có đại minh tinh nào đó sắp sửa tới đây —— Thậm chí bọn họ còn lập xong cái danh sách 2 người/lần thay phiên nhau tiến vào khoang hạng nhất phục (vây) vụ (xem) sau khi máy bay cất cánh.
Tuy Cố Trạch Thành vẫn luôn biết Lâm Tử Tích cũng coi như là nam diễn viên trẻ hàng đầu trong nước, nhưng đây lần đầu tiên anh cảm nhận được rõ rệt tình cảnh “con trai (tiện lợi) và tình nhân (yêu dấu) là đại minh tinh” thì sẽ là trải nghiệm như thế nào.
Dù sao, nếu không phải ông chủ Cố là người chuyên nghiệp lại ưa thích những người có đạo đức nghề nghiệp, thì chắc chắn các cô nàng fan ra sân bay thành phố S ngồi hóng thần tượng từ sớm tinh mơ đã không đợi được thần tượng của mấy nhỏ rồi.
Sau khi Lâm Tử Tích gian nan chào tạm biệt các fan đến đón ở sân bay, hắn theo Cố Trạch Thành trở về căn nhà lúc trước mình từng ở hơn một tháng, hai người rửa mặt xong thì cũng sắp 1 giờ sáng.
Tuy rằng hiện tại ba Cố rất hứng tình, nhưng cuối cùng vì lo lắng Lâm Tử Tích bận rộn mệt mỏi cả ngày nay, anh chỉ đành hôn hôn hắn một chút rồi tắt đèn luôn, đơn thuần ngủ chung với hắn mà thôi.
Nhưng Lâm Tử Tích – con người thân xác quả thật có chút mệt mỏi thì lại hơi bị mất ngủ.
Bởi vì, sau khi đứa con yêu của nhà họ Cố trải qua hai ngày như đang nằm mơ, trong đêm khuya thanh vắng này, cuối cùng cũng đã tỉnh táo lại ——
Coi như không tính tới vụ Cố Trạch Thành rõ ràng không giống loại người sẽ chấp nhận chuyện phụ tử loạn luân đi…
Nếu ba hắn thích đàn ông… thì hắn ra đời kiểu gì?!